Chuyến đi về với Sư tổ của võ đường Vĩnh Xuân Nội gia

Trong dịp Lễ giỗ Tổ vừa qua, tôi và các anh chị em lớp lớn đã đề xuất việc tổ chức một chuyến đi có đông đảo thầy trò cùng vào thăm viếng mộ Sư tổ và thăm anh Nguyễn Chí Thành, con trai của Sư tổ. Mong muốn là như vậy, nhưng thầy trò chúng tôi cũng ý thức được rằng đây là một việc không đơn giản. Ngoài những khó khăn riêng của từng người, để có được một ngày phù hợp sao cho tất cả cùng thu xếp được công việc cơ quan , cùng bay một chuyến đến với Sư tổ thì quả không phải là chuyện dễ dàng. Từ khi đặt vấn đề, thầy trò chúng tôi như bước vào một chiến dịch. Mọi việc đều phải hướng đến sự tụ hội cuối cùng: cùng nhau đi thăm viếng mộ Sư tổ. Song đúng là tâm nguyện của thầy trò chúng tôi dường như được Sư tổ thấu hiểu. Mọi công việc chúng tôi lo lắng sắp xếp cứ như được Sư tổ phù hộ cho dần xuôi xẻ. Công việc cơ quan của không it anh chị em vô cùng bận, lịch công tác chồng chéo, song càng gần đến ngày dự kiến đi, càng có nhiều dấu hiệu tốt lành. Trong mấy ngày vừa qua (22 - 25/7/2007), tôi và 8 anh chị em hoc trò các lớp 1 và 2, đại diện cho gần 90 anh chị em trong võ đường đã lần lượt vào thành phố Hồ Chí Minh, thực hiện việc hành hương về với Sư tổ.  Đây là lần đầu tiên võ đường chúng tôi tổ chức một chuyến đi có đông đảo thầy trò đến với Sư tổ kể từ khi tìm đến được mộ Người. Ngay trong chuyến đi này, có những anh chị em đã rất cố gắng thu xếp để sáng bay vào, chiều tối cùng ngày lại bay ra ngay, chỉ với một mong ước được cùng thầy và các anh em huynh đệ thắp nén hương tưởng nhớ Sư tổ tại nơi Người yên nghỉ. Anh Nguyễn Chí Thành rất cảm động trước tình cảm của thầy trò chúng tôi.

Tôi cũng đã nhiều lần đến với Sư tổ và một số anh chị em cũng đã có những dịp viếng thăm Người trong những lần đi công tác, song mỗi lần đến với Sư tổ, đứng trước ngôi mộ bình dị mà vô cùng thiêng liêng, trong lòng chúng tôi lại trào dâng nỗi xúc động. Chúng tôi có được như ngày nay, chính là nhờ ân đức của Sư tổ đã tâm huyết truyền lại những tinh hoa của môn phái Vĩnh Xuân cho sư phụ tôi, rồi truyền tới tôi cùng các anh em huynh đệ tôi, và tới các học trò của chúng tôi. Chúng tôi cùng nghĩ ơn nghĩa của Sư tổ đối với những môn đệ của môn phái Vĩnh Xuân Việt Nam thật vô cùng sâu nặng. Mỗi người trong môn phái Vĩnh Xuân Việt Nam chúng ta phải biết cùng nhau đoàn kết, cùng nhau xây dựng môn phái thật vững mạnh, may ra mới đền đáp được phần nào công ơn của Người.

Sáng ngày 23/7/2007, tôi cùng trưởng tràng Trần Thanh Ngọc và các học trò là các anh: Nguyễn Ngọc Tiến, Bùi Tá Hòa, Phan Quốc Vinh (những người đã bay vào thành phố Hồ Chí Minh đêm 22/7) đã đến nhà anh Nguyễn Chí Thành làm lễ và sau đó cùng anh Thành lên thăm viếng mộ Sư tổ Nguyễn Tế Công. Đã gần nửa năm rồi, hôm nay thầy trò tôi mới lại đến thăm mộ Sư tổ. Tình cảm thiêng liêng sâu nặng và lòng tri ân sâu sắc trào dâng trong lòng thầy trò chúng tôi. Tôi cũng đã thành tâm kính dâng lên gia tiên của Sư tổ, và kính dâng lên Sư tổ những cuốn sách tôi đã viết và cho ra mắt hôm võ đường chúng tôi làm lễ giỗ Sư tổ.

Sáng ngày 24/7/2007, bốn người học trò lớn của tôi đã bay chuyến sớm nhất vào thành phố Hồ Chí Minh để cùng tôi và các anh em đã vào trước cùng đến mộ Sư tổ. Trong những anh chị em này, có chị Nguyễn Thị Phương Dung, dù mới vào thắp hương cho Sư tổ dịp cuối năm Bính Tuất vừa qua, song chị Phương Dung cũng cố gắng bay vào để cùng tôi và các huynh đệ khác đến thăm viếng Sư tổ, rồi chiều tối lại bay ra Hà Nội. Có anh Nguyễn Minh Toàn, chiều tối hôm trước (23/7) vừa trải qua một chuyến bay quốc tế dài mười mấy tiếng đồng hồ, song sáng sớm hôm sau (24/7) đã lại bay cùng các anh chị em vào thành phố Hồ Chí Minh và để rồi sau khi xong việc lại bay ra Hà Nội… Tôi cũng rất cảm động trước tình cảm của các học trò của tôi đối với Sư tổ. Họ đã có những mong ước thiêng liêng thành kính như tôi, chỉ mong được đến mộ Sư tổ thắp nén hương thành kính dâng lên Người và bầy tỏ tấm lòng tri ân sâu sắc với Người. Họ như được Sư tổ phù trợ để thu xếp ổn thỏa công việc và kịp cùng nhau bay trong một chuyến bay. Tôi và một số anh em vào trước đã đón các anh chị em tại sân bay và sau đó thầy trò chúng tôi đã đi thẳng đến nhà anh Nguyễn Chí Thành. Tại đây, thầy trò chúng tôi đã làm lễ và chụp ảnh kỷ niệm (xem ảnh 2 và 3).

Đến 11h30, thầy trò chúng tôi tới nơi Người yên nghỉ. Trong niềm hạnh phúc lớn lao của mỗi người được đến với Sư tổ, thầy trò chúng tôi chung tay sắp lễ. Cùng với anh Thành, thầy trò chúng tôi đã lần lượt thành kính lễ Sư tổ và Sư tổ mẫu, tâm nguyện kính dâng lên Sư tổ và Sư tổ mẫu lòng biết ơn vô hạn.. Quây quần bên Sư tổ , thầy trò chúng tôi thật vô cùng hạnh phúc và đều cảm thấy như được Người tiếp thêm sức mạnh, ý chí và sự minh triết để vững bước trên con đường tập luyện môn Vĩnh Xuân. Mặc dù các anh chị em mỗi người có một cương vị công tác, hoàn cảnh cuộc sống khác nhau, song đứng trước Sư tổ, ở bên Người chúng tôi thấy vô cùng gần gũi, thân ái với nhau, vì một mục đích chung lớn lao là cùng vươn lên trong tập luyện, cùng vì môn phái và vì võ đường. Dưới cái nắng giữa trưa của Sài Gòn, bên mộ Sư tổ, tôi nhớ tới đoạn trong bài viết của học trò Nguyễn Thị Phương Dung trong lần đến lễ Sư tổ cuối năm Bính Tuất vừa qua : “Giữa đất trời bao la và một không gian thật tĩnh lặng, tôi bỗng thấy mình bé nhỏ làm sao và cũng thấy như được Người thấu tỏ tấm lòng mình, che chở cho mình, khiến tôi quên đi cái nắng gay gắt giữa trưa của Sài Gòn,…” . Và cũng đúng vậy, mặc dù lúc này là chính giữa trưa, song chúng tôi không hề cảm thấy sự gay gắt của cái nắng, mà chỉ thấy trong lòng sự ấm áp khi được ở gần Sư tổ. Những hình ảnh thầy trò chúng tôi ở bên Sư tổ và Sư tổ mẫu sẽ là những hình ảnh vô cùng sâu sắc không bao giờ quên trong ký ức của mỗi chúng tôi cũng như của võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội gia Quyền (xem ảnh 3).

Tạm biệt Sư tổ ra về, trong lòng thầy trò chúng tôi nỗi xúc động lại càng lớn lao, sự tri ân sâu sắc lại càng thêm sâu sắc. Các anh chị em đã quên đi bao nỗi vất vả của chặng đường dài hành hương về với Sư tổ, và họ đã sẵn sàng đáp chuyến bay cuối, trở lại Hà Nội tiếp tục những trọng trách công tác của mình trong ngày hôm sau như : dự buổi giao ban quan trọng; đi tiếp chuyến công tác xa dài ngày …

Niềm vui và hạnh phúc của thầy trò chúng tôi không chỉ ở những người có mặt bên Sư tổ, mà còn có ở những người đã không quản đêm hôm đi cùng với các anh chị em huynh đệ đến sân bay để gửi gắm tình cảm của mình tới Sư tổ và đón đợi những tin vui từ những anh chị em trở lại Hà Nội. Trong những ngày qua, ở võ đường, các anh chị em môn sinh cũng cùng nhau hướng về chuyến đi đầy ý nghĩa này như hướng về cội nguồn với một tấm lòng tri ân sâu sắc.

Trong chuyến đi này còn một việc vô cùng có ý nghĩa là thể theo nguyện vọng của anh Thành, con trai sư tổ, chúng tôi đã rước tượng sư tổ (bức tượng lớn đã mang vào và đặt tại nhà anh Thành hồi 9h10 ngày 19/01/2007) ra Hà Nội.  Anh Thành giữ lại bức tượng đồng nhỏ, là bức tượng chúng tôi đã mang lên mộ Sư tổ để kính dâng lên Người. Chúng tôi vô cùng hạnh phúc khi được mang bức tượng lớn này ra Hà Nội và tin rằng Sư tổ rất vui trước sự phát triển của môn Vĩnh Xuân Việt Nam, rất hài lòng trước những tình cảm chân thành của chúng tôi đối với Người. Và chắc chắn Sư tổ sẽ phù hộ cho chúng ta, những môn đồ của Vĩnh Xuân Việt Nam trên con đường tập luyện. Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng vươn lên để đến đáp công lao to lớn của Sư tổ, không phụ lại ân đức của Người đối với chúng ta.

Ngày 24/7/2007 sẽ là một ngày vô cùng ý nghĩa và không thể nào quên với võ đường Vĩnh Xuân Nội gia của chúng tôi. Trong niềm vui và niềm hạnh phúc lớn lao này, cho phép tôi thay mặt các học trò của mình được chia xẻ cùng mọi người và cầu chúc cho môn phái Vĩnh Xuân ngày càng phát triển và thịnh vượng. Chúc cho mọi người đều được hạnh phúc và thành đạt.  Tôi xin chân thành cảm ơn.

Hà Nội ngày 26 tháng 07 năm 2007
Võ sư – Kĩ sư Nguyễn Ngọc Nội

Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo