Về chuyến đi Ba Lan năm 2010

Sáng ngày 20/6/2010, tôi và 3 người học trò của tôi cùng người cháu nội của tôi lên đường sang đất nước Ba Lan, theo chương trình tôi đã thống nhất cùng anh Trương Anh Tuấn và Ban điều hành võ đường Đại Nghĩa – VXNG ở Warszawa, Ba Lan. 18h30 (giờ Ba Lan) cùng ngày, chúng tôi đã đến sân bay Thủ đô Warszawa. Bước chân xuống máy bay, một cảm giác thân thương, gần gũi tràn ngập trong tôi, như được trở về nhà sau những ngày xa cách. Đất nước Ba Lan giờ đây đã là một phần cuộc sống của tôi, chứa đựng một phần đời với bao ý nghĩa sâu nặng trong tôi. Năm trong số những học trò tâm đắc của tôi ở Ba Lan đã ra sân bay đón chúng tôi. Thầy trò gặp nhau, biết bao niềm vui, niềm sung sướng, niềm hạnh phúc trào dâng trong lòng thầy trò chúng tôi. Mọi mệt mỏi trong chuyến đi dài gần 16 tiếng đồng hồ tan biến trong niềm hân hoan gặp mặt nhau trên sân bay. Từ sân bay, thầy trò chúng tôi về thẳng nhà hàng Việt Tú tại Trung tâm thương mại LAND, cùng nhau ăn bữa cơm thân mật sau những ngày xa cách. Những câu chuyện thân mật, những trao đổi chân tình về luyện tập càng vun đắp thêm tình cảm sâu nặng, gắn bó trong lòng thầy trò chúng tôi.
Tối ngày hôm sau (gọi là tối theo giờ, còn trên thực tế, 20h ở đây trời vẫn sáng như 16h – 17h ở Việt Nam), chưa đến 20h, các anh em đã đến võ đường gần đủ. Các anh em cũ ôn lại những gì đã học trong thời gian trước đây, các anh em mới được các huấn luyện viên cùng sang với tôi, huấn luyện tập theo chương trình lỏng mềm của võ đường. Niềm khát khao say mê tập luyện của các anh em đã được thể hiện một cách chân thành ngay từ những phút đầu tiên trong buổi tập đầu tiên cùng tôi. Từ 20h đến 22h, các anh em tập miệt mài không nghỉ. Điều này được thể hiện suốt trong những ngày qua. Nhiều ngày thầy trò tập luyện quên cả thời gian nghỉ. Thầy trò chúng tôi tập suốt các ngày trong tuần, kể cả chủ nhật. Thậm chí ngày 04/7/2010, ngày Ba Lan tổ chức bầu Tổng thống mới, địa điểm tập của võ đường được trưng dụng làm nơi bỏ phiếu, thầy trò chúng tôi đã lên sân thượng nhà hàng DONG NAM của anh Trương Anh Tuấn để tập luyện, nhất định không bỏ buổi tập. Ngoài những buổi tập ở võ đường, tôi cũng bố trí cho các anh em tập lên cao theo chương trình riêng ở tại nơi tôi nghỉ. Mặc dù công việc của các anh em rất bận, song mọi người đều cố gắng thu xếp để có thể đến tập luyện thường xuyên cùng tôi. Ý chí, lòng quyết tâm, sự phấn đấu trong tập luyện của các anh em ở võ đường Đại Nghĩa thật sự làm tôi cùng các huấn luyện ở Việt Nam sang rất cảm động. Tôi thật sự hạnh phúc, thật sự tự hào có những người học trò như vậy trong cuộc đời truyền dạy của mình.
Trong những ngày ở Ba Lan, biết bao sự kiện có ý nghĩa rất sâu sắc đã đến với thầy trò chúng tôi. Tôi đã viết một phần về những điều này trong bài viết về “Lễ giỗ Tổ năm Canh Dần – 2010 đầy ý nghĩa và cảm động”. Trong hai ngày 09/7 và 10/7/2010, bốn thầy trò võ sư Marek Krotkiewicz ở cách Warszawa gần 350 km, đã đến võ đường, gặp thầy trò chúng tôi để tìm hiểu và học tập công phu của võ đường. Võ sư Marek Krotkiewicz là tiến sĩ về tin học, hiện đang giảng dạy ở một trường Đại học. Ông đã theo tập môn Vĩnh Xuân 25 năm ở cả trong nước và nước ngoài. Cũng như các võ sư trước đó, võ sư Marek Krotkiewicz và các học trò của ông cảm nhận được sự sâu sắc, tinh tế trong quyền thuật VXNG. Bốn thầy trò võ sư Marek Krotkiewicz đã rất nhiệt tình tập theo sự hướng dẫn của huấn luyện viên của võ đường. Trong buổi tập ngày hôm cuối trước khi về, ông và các học trò của ông cũng đã thể hiện một số công phu của ông đã học được trong những năm qua cho thầy trò chúng tôi xem. Tình cảm của những con người trong ngôi nhà Vĩnh Xuân thật thân thiện và chân thành.
Võ sư – thạc sĩ Ryszard Murat, Chủ tịch Liên đoàn võ thuật và thể thao chiến đấu châu Á - Ba Lan đã dành rất nhiều thời gian viết nhiều bài, đăng nhiều ảnh nói về thầy trò chúng tôi, về tình cảm giữa chúng tôi với ông, về những sự kiện diễn ra giữa võ đường với Liên đoàn. Tình cảm chân thành, lòng nhiệt tình của ông khiến thầy trò chúng tôi rất cảm động. Tình cảm giữa chúng tôi với ông và Liên đoàn ngày càng sâu đậm, chân tình.
Thầy trò chúng tôi cũng vinh dự được ông Nguyễn Hoằng, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam tại nước Cộng hòa Ba Lan tiếp thân mật. Tôi cũng đã báo cáo ông Đại sứ về những công việc chúng tôi đã làm trên đất nước Ba Lan: xây dựng và củng cố võ đường Đại Nghĩa trong cộng đồng người Việt, mối quan hệ hợp tác sâu sắc, thân thiện, hữu nghị với Liên đoàn võ thuật và thể thao chiến đấu châu Á – Ba Lan, một tổ chức võ thuật uy tín trên đất nước Ba Lan và thế giới. Đại sứ Nguyễn Hoằng đã biểu dương những việc làm của võ đường trong những năm qua trên đất nước Ba Lan và động viên chúng tôi phát huy hơn nữa để góp phần làm phong phú những hoạt động văn hóa, thể thao của cộng đồng người Việt và góp phần củng cố tình hữu nghị cũng như tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau với Liên đoàn võ thuật của Ba Lan nói riêng và cộng đồng người Ba Lan nói chung.
Trong buổi tập cuối cùng (ngày 14/7/2010) trước khi về nước, tôi và Ban đại diện võ đường Đại Nghĩa đã tổ chức buổi tập báo cáo kết quả tập luyện cho các anh em ở võ đường Đại Nghĩa. Tham dự buổi tập báo cáo của võ đường, có võ sư Jaroslaw Duczmalewski, chưởng môn phái Phượng Hoàng Đỏ. Tôi thật sự cảm động trước sự thể hiện các bài quyền của các anh em ở võ đường Đại Nghĩa. Niềm hạnh phúc ngập tràn trong lòng tôi. Để bày tỏ tình cảm của mình với võ sư Jaroslaw Duczmalewski và để các anh em ở võ đường Đại Nghĩa nhìn nhận thêm về công phu của võ đường, tôi đã để người học trò của tôi, Kiều Ngọc Diệp, thể hiện một số kỹ năng tập luyện Linh giác trong quyền thuật Vĩnh Xuân. Đây là lần thứ ba tôi để học trò của mình thể hiện một số kỹ năng về tập luyện Linh giác ở Ba Lan trong chuyến đi này. Lần đầu thầy trò tôi thể hiện để cho ba võ sư ở miền Nam Ba Lan có sự nhìn nhận sâu hơn về công phu của võ đường. Lần thứ hai, tại cuộc thi lấy DAN của hai học trò tôi ở Liên đoàn. Cũng trong buổi tập cuối cùng này, tôi đã cấp chứng chỉ hoàn thành chương trình tập luyện cơ bản (chương trình A) cho hai môn đệ và chứng chỉ Huấn luyện viên cấp 2 của võ đường cho bốn môn đệ đã theo tập từ khi võ đường Đại Nghĩa thành lập (năm 2007) và đã được tập luyện lên cao trong chương trình tập luyện của võ đường. Tôi thật tự hào về những người học trò của mình và tôi tin rằng võ đường Đại Nghĩa sẽ càng ngày càng được củng cố và đủ sức để tự vươn lên vững vàng trên con đường tập luyện cũng như truyền bá công phu của võ đường Vĩnh Xuân Nội gia. Võ sư Jaroslaw Duczmalewski đã trao các chứng chỉ của võ đường cho các môn đệ của tôi. Ông đã có những lời phát biểu rất chân tình về công phu của võ đường, về sự cố gắng tập luyện cũng như những kết quả mà các anh em đã thể hiện trong buổi tập. Ông cũng đã tặng thầy trò chúng tôi những món quà kỷ niệm đầy ý nghĩa. Tôi rất hạnh phúc có những người bạn như ông trên đất nước Ba Lan.
Cũng trong những ngày ở Ba Lan, thầy trò chúng tôi còn đi thăm cung Vua; thăm công viên nhà Vua, có tượng nhà soạn nhạc vĩ đại Chopin; đi thăm thành cổ Warszawa và đi thuyền buồm trên một hồ lớn ở Thủ đô Warszawa.
Trước buổi tổng kết hai ngày (ngày 12/7 và 13/7/2010), anh Trương Anh Tuấn cùng vợ, đã đưa bốn thầy trò chúng tôi cùng cháu nội tôi sang thăm Thủ đô Viên, nước Áo. Cùng đi với chúng tôi còn có bố con anh Phạm Quang Lục, một học trò của tôi ở võ đường Đại Nghĩa. Chúng tôi đã được chiêm ngưỡng trước vẻ đẹp cổ kính của Thủ đô Viên qua các đuờng phố bằng xe buýt du lịch quanh thành phố, đi bộ, ngồi trên xe ngựa theo phong cách cổ xưa qua các đường phố. Chúng tôi đã thăm cung vua, thăm vườn hoa cổ kính, thăm vườn thú, ngồi trên “chiếc bánh xe sắt khổng lồ” trong khu giải trí Prater của Thủ đô Viên, ngắm toàn thành phố Viên trong đêm từ trên đỉnh cao của bánh xe sắt khổng lồ. Và một điều rất may mắn, hai lần chúng tôi được ngồi ăn tại nơi mà hoàng hậu Sisi thường đến, quán café CENTRAL. Lần thứ hai, tại đây, trong bữa ăn chiều trước khi chuẩn bị về Ba Lan, chúng tôi đã được hưởng một không khí vô cùng lãng mạn, hạnh phúc khi được nghe tiếng đàn piano thể hiện những bản nhạc bất hủ của Mozart, người nhạc sỹ thiên tài của nước Áo và Thế giới. Những hình ảnh về nước Áo qua chuyến thăm Thủ đô Viên, đã giúp cho thầy trò chúng tôi biết thêm về những điều kỳ diệu mà con người đã tạo ra, hiểu biết thêm về các nền văn hóa và cuộc sống trên thế giới. Những kỷ niệm về chuyến đi Áo càng làm đậm thêm những ý nghĩa, những tình cảm sâu sắc, cảm động và hạnh phúc của chuyến đi Ba Lan năm nay, năm 2010 của thầy trò chúng tôi. Và cũng là những dấu ấn sâu đậm trong võ đường VXNG, cũng như trong cuộc đời tôi.
11h ngày 15/7/2010, bốn thầy trò chúng tôi, cùng cháu nội tôi đã rời Ba Lan để trở về Việt Nam. Những cuộc chia tay bao giờ cũng là những lưu luyến với nhiều nỗi niềm riêng. Buổi chia tay trong buổi tập cuối ngày hôm 14/7/2010 với những người học trò của mình, trong lòng tôi cũng biết bao cảm xúc. Và trước lúc vào phòng chờ để chuẩn bị lên máy bay, dù phải bận rộn với các thủ tục của chuyến bay, nhưng nhìn những người học trò và những người thân ra tiễn, trong lòng tôi cũng đượm một nỗi buồn man mác, một nỗi xúc động sâu xa. Sẽ còn nhiều tháng nữa tôi mới lại được gặp họ, những người đã gắn bó sâu sắc với võ đường, gắn bó với tôi, đã để lại trong tôi và chắc chắn sẽ còn để lại trong tôi những điều không bao giờ quên trong cuộc đời. Tôi cầu xin các Sư tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công và Sư phụ tôi, cố võ sư Trần Thúc Tiển phù hộ cho thầy trò chúng tôi mãi mãi gắn bó cùng nhau trên con đường tập luyện cũng như trong cuộc đời.
Chuyến đi Ba Lan của thầy trò chúng tôi năm nay, năm Canh Dần – 2010, chứa đựng biết bao điều ý nghĩa sâu nặng, đầy cảm động và hạnh phúc.
Tôi vô cùng cảm ơn và biết ơn các Sư tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công và sư phụ tôi, cố võ sư Trần Thúc Tiển, đã phù hộ cho tôi, cho võ đường Vĩnh Xuân Nội gia của thầy trò chúng tôi ở cả Việt Nam và Ba Lan.
Trong niềm vui, niềm hạnh phúc qua chuyến đi Ba Lan vừa qua, tôi xin được chia sẻ cùng mọi người yêu mến võ đường Vĩnh Xuân Nội gia của chúng tôi.
Thầy trò chúng tôi sẽ cố gắng phấn đấu để xứng đáng với sự phù hộ của các Sư tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công và sư phụ tôi, cố võ sư Trần Thúc Tiển, cũng như không phụ lại lòng tin yêu của mọi người đối với võ đường của chúng tôi.
Hôm nay, bên cạnh niềm hạnh phúc sâu nặng của chuyến đi Ba Lan vừa qua, còn có niềm vui rất lớn đối với võ đường của chúng tôi, ngày võ đường của chúng tôi vừa tròn năm năm ra mắt (17/7/2005 – 17/7/2010). Năm năm, một thời gian chưa đủ dài, nhưng cũng không quá ngắn đối với sự phát triển của một tổ chức. Thầy trò chúng tôi đã cố gắng phấn đấu, vượt qua mọi khó khăn để giữ vững sự đi lên của võ đường cũng như để xứng đáng với sự tin yêu của mọi người. Tôi xin thay mặt toàn thể võ đường Vĩnh Xuân Nội gia ở cả Việt Nam và Ba Lan chân thành cảm ơn và biết ơn những sự giúp đỡ sâu sắc, cụ thể và chân tình của:
  • Đại sứ quán nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam tại nước Cộng hòa Ba Lan
  • Ban lãnh đạo Hội võ thuật Hà Nội
  • Ban lãnh đạo Liên đoàn võ thuật và thể thao chiến đấu châu Á – Ba Lan
  • Các môn phái, võ phái, võ đường trong Hội võ thuật Hà Nội
  • Các huynh đệ cùng các võ đường trong môn phái Vĩnh Xuân
  • Đảng ủy, HĐND, UBND, Mặt trận tổ quốc và các Ban ngành, đoàn thể trong phường Hàng Mã - quận Hoàn Kiếm – Hà Nội
  • Ban Giám hiệu cùng các giáo viên, cán bộ, nhân viên trường Trung học cơ sở Thanh Quan
  • Khu tập thể 16A Lý Nam Đế
  • Gia đình và những người thân của các thành viên trong võ đường
  • Những người yêu quý võ đường và trang web của võ đường.
Hà Nội ngày 17/7/2010
Võ sư - kĩ sư Nguyễn Ngọc Nội
 
 
Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo