NIỀM HẠNH PHÚC LỚN LAO QUA NHỮNG CHUYẾN ĐI

      Hạnh phúc lớn lao nhất của những người thầy là thấy được sự tiến bộ và thành công của những người trò qua quá trình truyền dạy.
     Tôi cũng đã, đang và tin chắc rằng sẽ còn tiếp nhận được những niềm hạnh phúc này trong quá trình truyền dạy công phu Vĩnh Xuân Nội gia của mình.
      Trong bài viết này tôi chỉ xin được chia sẻ về những niềm hạnh phúc tôi đã có được ở võ đường Đại Nghĩa – VXNG tại Ba Lan qua chuyến đi Ba Lan vừa qua.
      Cứ mỗi chuyến đi đến Ba Lan, tôi lại có được thêm những niềm hạnh phúc của người thầy và niềm hạnh phúc đó càng ngày càng được nâng lên tốt đẹp. Các anh em trong võ đường Đại Nghĩa – VXNG có thể nói có những tiến bộ rất đáng tự hào. Từ những anh em đã đạt trình độ võ sư đến các huấn luyện viên và các môn sinh (với những ai đã vượt qua được những khó khăn ban đầu khi tập luyện, trụ lại võ đường), tất cả, tôi phải nói là tất cả đều có những cố gắng rất tốt và đều có những tiến bộ qua từng thời gian, nhất là trong thời gian tôi ở Ba Lan. Cuộc sống nơi xứ người, luôn là những thử thách, nhiều khi rất lớn đối với mọi người. Song, dù xuất phát từ mục đích tập luyện nào (tập để nâng cao sức khỏe; tập để nâng cao bản lĩnh và khả năng tự vệ trong cuộc sống; tập để nắm bắt, gìn giữ và phát huy công phu của bản môn.v.v.), tất cả đều thể hiện sự quyết tâm rất cao trong tập luyện, nhiều anh em rất tâm huyết với môn phái. Mọi người đều khắc phục mọi khó khăn trong công việc, trong cuộc sống, dành mọi thời gian trống có thể để tập luyện. Ngày tập một tiếng, hai tiếng, thậm chí có người tới tập ba, bốn tiếng trong ngày. Trong những năm qua, với những ngày tôi ở Ba Lan, trước sự tâm huyết và nỗ lực quyết tâm của những anh em võ sư và huấn luyện viên, tôi cũng đã quyết tâm truyền thụ công phu của mình cho các anh em. Thầy trò chúng tôi đã cũng nhau tập luyện liên tục từ sáng sớm cho tới tối muộn. Nhiều anh em tiến bộ thấy rõ qua từng tuần. Tôi thật hạnh phúc trước những tiến bộ của các anh em.
      Trong gần 40 năm tập luyện và truyền dạy công phu Vĩnh Xuân Nội gia, cho đến lúc này, tôi thật hạnh phúc khi đã truyền được những công phu của Vĩnh Xuân Nội gia trong đó đỉnh cao là nội công Vĩnh Xuân Nội gia mà tôi đã được sư phụ tôi, cố võ sư Trần Thúc Tiển truyền lại cho tôi, cho người học trò đầu tiên trong cuộc đời truyền dạy Vĩnh Xuân Nội gia của tôi, gắn bó cùng tôi từ khi tôi chính thức dạy Vĩnh Xuân Nội gia, tháng 5 năm 1980 cho đến nay, anh Trần Thanh Ngọc. Anh Trần Thanh Ngọc giờ là võ sư – Trưởng tràng của võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội gia Quyền. Tôi cũng thật hạnh phúc khi đã truyền được những công phu của Vĩnh Xuân Nội gia, kể cả nội công Vĩnh Xuân Nội gia cho anh Trương Anh Tuấn, người học trò đầu tiên của tôi trên đất nước Ba Lan, người có công đầu và rất to lớn trong việc giúp tôi đưa Vĩnh Xuân Nội gia vào truyền bá trên đất nước Ba Lan cũng như hòa nhập với giới võ thuật tại Ba Lan. Giờ đây anh là võ sư - Trưởng Ban điều hành võ đường Đại Nghĩa – Vĩnh Xuân Nội gia tại Vacsava – Ba Lan. Trong kỳ Đại hội Karate Tsunami toàn Ba Lan ngày 15/3/2014 vừa qua, võ sư Trương Anh Tuấn cũng lần đầu tiên ra mắt sự thành công công phu nội công Vĩnh Xuân Nội gia trước Đại hội khi cùng tôi dạy bài 108 cho hai võ sư và hai môn sinh trong võ đường.
      Cùng với anh Trần Thanh Ngọc, anh Trương Anh Tuấn, còn có rất nhiều người học trò khác của tôi đang hàng ngày vươn lên rất tốt trong tập luyện và chắc chắn họ sẽ đi đến thành công. Đó là những tấm gương sáng ở võ đường, đem lại cho tôi những niềm hạnh phúc lớn lao.
      Trong bài viết này tôi muốn nói đến mấy người học trò của tôi, tuy kết quả đạt được còn phải tiếp tục hoàn chỉnh, nhưng với kết quả này, tôi đã thật sự rất mừng vui và nghĩ rằng đây sẽ là một tấm gương sáng để mọi người trong võ đường của thầy trò chúng tôi học tập.
      Đó là học trò Nguyễn Văn Thật của tôi ở Ba Lan. Khi mới vào tập, anh Thật cũng nghĩ cố gắng theo tập để giữ gìn và nâng cao sức khỏe, không nghĩ đến việc có thể tập lên cao. Vì anh Thật khi vào tập cũng đã có tuổi, lại là một thương binh chống Mĩ, có những trở ngại trong việc vận động do cơ khớp (anh Thật sinh năm 1956. Hiện tại ở võ đường bên Ba Lan môn sinh nhiều tuổi nhất sinh năm 1952). Song càng tập, anh Thật càng say mê. Và rồi trong lần tôi sang cuối năm 2013, trước những tiến bộ rất lớn và cũng theo nguyện vọng của anh Thật, tôi đã cho anh vào tập bài 108, bài quyền cao cấp của Vĩnh Xuân Nội gia. Sau mấy tháng ôn luyện trong thời gian tôi về Việt Nam, khi vào tay với tôi trong những ngày đầu của chuyến sang Ba Lan lần này của tôi, anh Thật đánh một lần bài 108 tại chỗ mất 1 phút 20 giây đến 1 phút 25 giây. Qua những hướng dẫn, chỉnh sửa, anh đã dần tăng được tốc độ ra đòn. Và chỉ sau nửa tháng, với nỗ lực rất lớn của mình, anh Thật đã làm được điều tôi đặt ra để anh phấn đấu là đánh hết bài 108 tại chỗ trong vòng 1 phút và thực tế trước sự chứng kiến của các anh em trong võ đường, anh Thật đã đánh liên tục mấy lần bài 108 với thời gian là 55 giây hết bài. Bản thân tôi cũng thực sự  bất ngờ với kết quả anh Thật đạt được.
      Bài 108 tại chỗ của chúng tôi có 151 đòn. Với 60 giây đi hết bài, như vậy bình quân mỗi giây ra 2, 5 đòn. Đây không phải là chỉ ra tay thuần túy khi tập, mà phải ra lực theo khả năng đánh của mình, đảm bảo những yêu cầu của bài, đồng thời còn phải đỡ đòn của tôi trong suốt quá trình vào tay với tôi. Trong khoảng thời gian trên dưới 15 phút cho một lần vào tay, người tập phải ra trên 2.000 đòn và cũng phải trên 2.000 lần xoay chân. Qua đó khả năng phản xạ và nội lực ngày càng được gia tăng theo thời gian tập luyện.
      Những anh em ở võ đường khi vào tập bài 108, tôi thường động viên các anh em phấn đấu đạt được tốc độ ra đòn 1 phút cho 1 lần đánh hết bài 108. Trong đó vẫn phải đảm bảo đòn ra khuôn phép, chính xác và có lực. Hầu hết các anh em đều đạt được, thậm chí cũng không ít người còn đạt được dưới 50 giây cho một lần đánh bài 108.
      Trong khi lòng tôi đang vẫn đang vui với thành công bước đầu của anh Thật, thì chỉ sau đó 5 ngày thôi, tôi lại đón nhận tiếp niềm vui mới. Người cùng tập bài 108 với anh Thật,  anh Ryzsad Polubiet, một người học trò Ba Lan của tôi đã phấn đấu đạt được 1 phút đánh hết bài 108. Trong khi hơn hai mươi ngày trước đó, anh còn lúng túng khi ra biểu diễn tại Đại hội của Liên đoàn Võ thuật và Thể thao chiến đấu châu Á – Ba Lan. Trong những ngày đầu vào võ đường, nhìn tôi dạy 108 hàng giờ liền cho các anh em, anh Ryzsad Polubiet không tin các đồng môn của mình đánh thật sự vào người tôi. Cho đến khi được vào tay 108 với tôi, anh Ryzsad Polubiet mới thấy được công phu nội công Vĩnh Xuân Nội gia. Ngoài thời gian tập luyện cần cù ở võ đường, anh còn xin đến tập thêm với tôi bài 108 và đã tập rất nhiệt tình.
      Tôi thật hạnh phúc với những người trò như vậy.
      Kết quả tập luyện của anh Thật còn giúp tôi trả lời cho một câu hỏi của mấy anh em ở võ đường bên Việt Nam, tuổi còn ít hơn anh Thật (mới khoảng 45 - 50 tuổi) mà chưa tự tin trong tập luyện, cứ hỏi tôi:  “con ngần này tuổi liệu có tập được lên cao không”. Cho dù tôi đã trả lời: “Tập Vĩnh Xuân Nội gia không bao giờ là muộn cả”. Song, tôi biết là mấy người đó nghe tôi nói đấy, nhưng trong lòng vẫn chưa tự tin vào bản thân mình. Với kết quả tập luyện của anh Thật, đây là câu trả lời chắc chắn nhất cho mọi người.
      Các anh chị em ở võ đường Đại Nghĩa đều chia vui và mừng cho anh Thật. Cùng với anh Thật, anh Đỗ Văn Hòa, chỉ kém anh Thật có một tuổi thôi, nhưng qua thời gian tập luyện, đến nay đã đạt được trình độ của một võ sư. Trong buổi tổng kết thời gian tôi sang Ba Lan lần này đồng thời là lễ phong danh hiệu võ sư và huấn luyện viên, tôi cũng đã phong danh hiệu võ sư cho anh Đỗ Văn Hòa. Một danh hiệu xứng đáng với công phu đã tập luyện của anh. Đồng thời tôi cũng đã trao danh hiệu huấn luyện viên cấp 1 và 2 của võ đường cho ba anh em trong võ đường Đại Nghĩa - VXNG.
      Cũng trong buổi lễ, Chủ tịch Liên đoàn Võ thuật và Thể thao chiến đấu châu Á – Ba Lan, võ sư – thạc sỹ Ryzsad Murat và ông Henryk L. Kalinowski, nguyên đô đốc Hải quân, Tổng thư ký Hội Cựu chiến binh Virtuti Militari Ba Lan, đồng thời là Tổng thư ký Hội những quân nhân được Huân chương kháng chiến chữ thập Grunwald Ba Lan đã thay mặt Hội Cựu chiến binh Virtuti Militari Ba Lan, Hội những quân nhân được Huân chương kháng chiến chữ thập Grunwald Ba Lan và Hội cựu chiến binh và các cựu tù chính trị thời kỳ chống phát xít Đức (1939 – 1945) trao tặng kỷ niệm chương của các Hội cho tôi và một số học trò của tôi, võ sư Trương Anh Tuấn, võ sư Nguyễn Văn Oanh, võ sư Đỗ Văn Hòa và anh Nguyễn Văn Thật, một thương binh và một cựu chiến binh của Việt Nam về những đóng góp cho tình hữu nghị giữa Việt Nam và Ba Lan, cho phong trào võ thuật trong Liên đoàn tại Ba Lan.
      Với tư cách cá nhân và thay mặt võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội gia Quyền, tôi đã tặng cuốn sách của tôi viết cho ông Henryk L. Kalinowski, nguyên đô đốc Hải quân, người đã có 89 năm tuổi đời và đã trải qua chiến công trong những năm tháng bảo vệ đất nước Ba Lan.
      Không thể kể hết những tấm gương và những kết quả tập luyện của các học trò của tôi đang theo tập trong võ đường cả ở Việt Nam và Ba Lan. Mặc dù công phu Vĩnh Xuân Nội gia phải tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc tiệm tiến, song một khi nỗ lực phấn đấu với sự tâm huyết cao với môn phái, các anh em chắc chắn trong quá trình tập luyện sẽ sớm “ngộ” ra bản chất và những điều cần có trong tập luyện Vĩnh Xuân Nội gia. Từ đó con đường tập luyện sẽ được nhanh hơn, vững vàng hơn. Và thực tế trong thời qua ở võ đường, không ít anh em đã minh chứng cho điều này.
      Vượt qua những khó khăn trở ngại trong nhiều mặt của cuộc sống, trong công việc và cả trong việc cảm nhận công phu của Vĩnh Xuân Nội gia, giờ đây võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội gia Quyền nói chung và võ đường Đại Nghĩa – Vĩnh Xuân Nội gia tại Ba Lan nói riêng đã và đang từng bước ổn định và phát triển.
      Giờ đây ngồi viết những dòng chữ chứa chan niềm hạnh phúc trong lòng, tôi thấy như hạnh phúc trong đời tôi lớn lên qua những chuyến đi. Và càng ngày tôi càng tháy gắn bó với đất nước Ba Lan, một đất nước thanh bình, thân thiện, tươi đẹp mà không kém phần kiêu hãnh, tự hào về quá khứ lịch sử hào hùng, một quê hương thứ hai của tôi.
      Có được những điều hạnh phúc này, bên cạnh sự tâm huyết và toàn tâm với môn phái, tôi chắc chắn rằng có sự phù hộ vô cùng to lớn của các Sư tổ môn phái, của Sư tổ Nguyễn Tế Công và sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi. Mỗi lần đứng trước anh linh của Sư tổ Nguyễn Tế Công và sư phụ Trần Thúc Tiển, tôi hạnh phúc kính báo lên Sư tổ và sư phụ những thành quả đã đạt được của các học trò tôi, hậu duệ của Sư tổ và sư phụ tôi. Tôi tin rằng Sư tổ và sư phụ tôi, Tôn sư của các học trò của tôi hẳn cũng ấm lòng trước những cố gắng vươn lên giữ gìn những tinh hoa của môn phái được lưu truyền từ Sư tổ Nguyễn Tế Công đến nay và để rồi tiếp tục sẽ được gìn giữ, lưu truyền cho các thế hệ sau của thầy trò chúng tôi.
     Thầy trò chúng tôi luôn cầu mong Sư tổ và Tôn sư phù hộ cho võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội gia Quyền của thầy trò chúng tôi ở cả Việt Nam và Ba Lan phát triển tốt đẹp và vững bền. Thầy trò chúng tôi nguyện toàn tâm toàn ý trên con đường Vĩnh Xuân để góp phần phát triển môn phái và vinh danh tên tuổi các Sư tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công và Tôn sư Trần Thúc Tiển.
     Với niềm những niềm hạnh phúc lớn lao qua mỗi chuyến đi, tôi chân thành chia sẻ cùng mọi người.
     Cảm ơn mọi người đã quan tâm và đọc bài viết của tôi.
Vacsava, Ba Lan ngày 11 tháng 04 năm 2014
                                                                                 Võ sư Nguyễn Ngọc Nội
 
Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo