NHỮNG NIỀM HẠNH PHÚC LỚN LAO TRÊN ĐẤT NƯỚC BA LAN

(Bài viết về chuyến đi Ba Lan cuối năm 2015, đầu năm 2016)
 
     Trong những ngày của tháng 12 năm 2015 và đầu năm 2016, tôi thật hạnh phúc khi được sống trong tình nghĩa ấm áp, chân thành và sâu nặng của những người học trò của tôi trên đất nước Ba Lan. Nghĩa tình của thầy trò chúng tôi được vun đầy theo năm tháng. Tôi rất hạnh phúc trước những kết quả luyện tập của những người học trò của mình. Đó là những lễ vật tâm thành mà thầy trò chúng tôi kính dâng lên Sư tổ Nguyễn Tế Công và sư phụ tôi, cố võ sư Trần Thúc Tiển. Thầy trò chúng tôi thật hạnh phúc được tập luyện, được nắm bắt, được giữ gìn và phát huy những công phu của môn phái được Sư tổ Nguyễn Tế Công truyền lại cho đến thầy trò chúng tôi.
     Chuyến đi Ba Lan vừa qua của tôi, từ 11/12/2015 đến 14/01/2016 đã có bao niềm vui, niềm hạnh phúc. Ngày 08/01/2016, tại võ đường Đại Nghĩa Vĩnh Xuân Nội gia, thầy trò chúng tôi đã tổ chức lễ phong võ sư năm 2016. Tôi đã rất vui mừng, hạnh phúc được công bố sự thành đạt nội công của hai học trò của tôi là Trần Thanh Hoài và Phạm Quang lục. Đây là hai học trò đã gắn bó với tôi từ những ngày đầu tiên tôi đặt chân lên đất nước Ba Lan, ngày 16/11/2007. Cũng trong buổi lễ, tôi cũng rất vui mừng khi phong danh hiệu võ sư cơ bản cho ba người học trò khác, là: anh Nguyễn Xuân Phương, Mai Xuân Hòa và Đinh Trọng Đại. Giờ đây võ đường Đại Nghĩa đã có năm người học trò luyện tập thành công công phu cao nhất của bản môn: nội công Vĩnh Xuân Nội gia được phong võ sư và bốn người được phong võ sư cơ bản. Một điều mà khi đặt chân lên Ba Lan tôi không nghĩ được sẽ có kết quả thật tốt đẹp như hiện nay chỉ với hơn tám năm trôi qua. Với tinh thần tập luyện như hiện nay của các anh em, tôi tin kết quả tập luyện sẽ còn sáng lạn hơn nữa. Thật hạnh phúc khi được như vậy và tôi tin các Sư tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công và sư phụ tôi sẽ phù hộ cho thầy trò chúng tôi đạt được mọi mong ước tốt lành.
     Như tôi đã phân tích qua trong buổi lễ phong võ sư hôm 08/01/2016 về võ sư và võ sư cơ bản: công phu Vĩnh Xuân Nội gia được phân định rõ phần luyện quyền và phần luyện công. Do mang bản sắc nội gia, phần luyện công VXNG cũng đã gắn liền với luyện quyền ngay từ những thời điểm ban đầu khi vào tập luyện VXNG thông qua việc tập luyện thở. Tuy nhiên, phần luyện công của VXNG thực sự mang một sắc thái riêng rõ rệt, thể hiện ở “Tam luyện” trong hệ thống công phu của VXNG. Xuất phát từ hoàn cảnh thực tế, khi các anh em vào tập phần “Tam luyện”, tôi phong cho các anh em đó là võ sư cơ bản. Và khi hoàn thành toàn bộ nội dung “Tam luyện”, mà quan trọng nhất là tập xong phần “nội công” VXNG, lúc đó mới thực sự trở thành người thầy trong Vĩnh Xuân, mang trên mình trọng trách của một võ sư Vĩnh Xuân, đủ khả năng, căn cơ để dạy hệ thống quyền 108, hệ thống quyền cao nhất trong “luyện quyền” của VXNG. Trên thực tế, phần “luyện công” của VXNG đòi hỏi rất cao về ý chí, thời gian và cả “ngộ tính” của người tập cũng như kết quả tập luyện thực sự trước đó. Và một điều quan trọng đòi hỏi ở người tập đó là cái tâm chân thành với môn phái, với thầy. Bởi trong quá trình luyện công, thầy trò không chỉ trao đổi với nhau bằng ngôn từ mà còn bằng cả cái tâm – khí chân thành trong truyền thụ và tiếp nhận. Do đó cũng không phải ai cũng có thể đáp ứng được những đòi hỏi cao của phần “luyện công”. Và thực tế, nếu không kinh qua việc tập luyện sẽ không thể hiểu được những điều như vậy. Môn nội gia nói chung là như vậy.
     Cũng trong những ngày vừa qua trên đất nước Ba Lan, lần đầu tiên tôi được hưởng không khí Noel và ngày Tết dương lịch ở nước ngoài. Được nghe lại những tiếng pháo tết trong đêm giao thừa đón giây phút đầu tiên của một năm mới 2016. Cũng trong những ngày nghỉ lễ Noel, mấy thầy trò chúng tôi đã đến nghỉ ở vùng núi Zakopane, một địa điểm du lịch nổi tiếng của Ba Lan. Tại đây, cùng với những ngôi nhà gỗ mang kiến trúc cổ kính tạo nên một Zakopane thật đặc sắc, ấn tượng là những bãi trượt tuyết thật tuyệt vời, là những bể tắm nước khoáng nóng làm sảng khoái cơ thể một cách thật êm dịu. Và tuyệt vời hơn khi ta đến với hồ “Mắt biển”, một cảnh quan tuyệt đẹp nằm trên đỉnh núi Tatra, trong khu vườn Quốc gia Ba Lan, giáp biên giới với Slovakia. Dù phải vượt qua 10km đường dốc theo sườn núi (ở mùa đông đường đóng băng, trơn như đổ mỡ), nhưng người đến với hồ “Mắt biển” vẫn đông như trẩy hội. Từ người cao tuổi, đến các cháu còn nằm trên xe nôi, bố mẹ phải đẩy đi, dù đường đi vất vả và nguy hiểm, nhưng tất cả đều vui vẻ đi tới để được chiêm ngưỡng cảnh tuyệt đẹp của khu hồ.
     Thời gian một tháng trôi đi thật nhanh. Ngoài mấy ngày nghỉ lễ ra, thầy trò chúng tôi hàng ngày toàn tâm vào chuyện tập luyện, không có thời gian để nghĩ đến thời gian trôi đi thật nhanh. Lại đến lúc thầy trò chúng tôi bùi ngùi chia tay để tôi trở lại Việt Nam. Bao nỗi tâm sự tràn ngập trong lòng. Tôi chỉ tự an ủi mình là giờ đây võ đường Đại Nghĩa VXNG đã mạnh lên và chắc chắn sẽ còn mạnh lên trong những tháng năm tới. Tôi thật hạnh phúc vì điều này, hạnh phúc vì đã có những người trò của tôi trên đất nước Ba Lan đầy sự chân thành, nghĩa tình, tâm huyết và kiên định cùng tôi đi trên con đường Vĩnh Xuân. Các Sư tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công, sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi chắc chắn cũng ấm lòng trước những nỗ lực lớn lao của thầy trò chúng tôi trong những tháng năm qua.
     Tôi xin chân thành chia sẻ những niềm hạnh phúc lớn lao trong những ngày qua trên đất nước Ba Lan cùng các bạn.
Hà Nội ngày 18 tháng 01 năm 2016
                                                                                    Võ sư Nguyễn Ngọc Nội
 
Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo