HẠNH PHÚC TRÊN HAI QUÊ HƯƠNG THÂN YÊU: VIỆT NAM & BA LAN

Thế là sau hơn 3 tháng trời trên đất nước Ba Lan thân yêu, gắn bó với những người học trò thủy chung đầy nghĩa tình, tâm huyết; gắn bó với những con người Việt Nam thân tình, chân thành trong cộng động người Việt trên đất nước Ba Lan; gắn bó với những người Ba Lan tình cảm và mến khách, hôm qua, lúc 18h30’, ngày 26/6/2019, tôi trở về Việt Nam. Dù việc đi lại đã trở thành nếp quen, song mỗi lần đến, mỗi lần về vẫn ngập tràn trong lòng nhiều cảm xúc, vui mừng khi đến, bâng khuâng, sen lẫn ngậm ngùi sâu lắng khi về. Trên sân bay, cùng các học trò ra tiễn chụp ảnh kỷ niệm, thầy trò vui câu chuyện, song trong sâu thẳm nỗi lòng, một nỗi buồn vẫn chiếm cứ trong lòng tôi.

Cũng như bao lần sang Ba Lan, lần này sang, trừ những thời gian thầy trò tôi rong ruổi trên đất nước Tây Ban Nha, cùng nhau xem một trận cầu ý nghĩa giữa Barsa và MU; cùng nhau đi trên nhiều con đường của đất nước Hoa Kỳ, ngắm nhìn những kỳ tích, kỳ quan qua bàn tay lao động của người Mỹ, của thiên nhiên nước Mỹ, những ngày tháng ở trên đất nước Ba Lan, thầy trò chúng tôi miệt mài tập luyện cùng nhau từ sáng sớm tới tối muộn, cùng nhau tham gia và đồng thời biểu diễn công phu VXNG ở những hoạt động rất ý nghĩa trên đất nước Ba Lan. Đã cùng nhau bầy tỏ lòng tri ân sâu nặng tới Sư tổ Nguyễn Tế Công, Tôn sư Trần Thúc Tiển nhân ngày húy kị Sư tổ Nguyễn Tế Công và cũng là ngày Giổ Tổ của Võ đường.
Trở lại Việt Nam, cùng với những tình cảm đầm ấm gia đình, tôi cũng lại được sống giữa tình cảm chân thành của những người thân yêu, của những người anh em, của những người bạn, của những người học trò yêu quý trong Võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội gia Quyền ở Việt Nam. Tôi thật hạnh phúc khi luôn được sống trong tình cảm yêu thương chân thành của mọi người ở hai quê hương thân yêu: Việt Nam và Ba Lan. Tôi thành tâm tạ ơn Trời Phật, Thánh Thần, gia tiên, các bậc Sư tổ trong môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công, sư phụ Trần Thúc Tiển đã phù hộ cho tôi trong cuộc đời này có được hai quê hương và đã được sống hạnh phúc trong tình yêu thương chân thành của mọi người ở cả hai quê hương, hai đất nước Việt Nam và Ba Lan.

Trong những năm gần đây, khi đi lại giữa Việt Nam và Ba Lan, tôi thường đi một mình. Trở về Việt Nam lần nay, đi cùng tôi có người học trò đầy nghĩa tình sâu nặng Vũ Anh Tuấn. Anh Tuấn cũng có lịch về Việt Nam, song biết thời gian về Việt Nam của tôi, nên đã mua vé để về cùng tôi. Anh Vũ Anh Tuấn là một trong những tấm gương điển hình về tinh thần, ý chí và kết quả tập luyện ở võ đường. Trước khi đến với Võ đường, mang trong mình nhiều bệnh, trong đó có cả bệnh về cột sống, thậm chí không thể ngồi xếp bằng được, khi ngồi thở phải ngồi trên ghế cao. Song qua mấy năm kiên trì tập luyện, rất nhiều bệnh đã mất đi, kể cả những bệnh tưởng như phải chung sống suốt đời, và rồi giờ có thể ngồi kiết già hàng tiếng, đồng thời đã nhiều lần tham gia biểu diễn công phu của Võ đường trong những sự kiện ở Ba Lan. Mặc dù tuổi đời không nhỏ (anh Tuấn đã 57 tuổi rồi), nhưng ý chí và sự vươn lên trong tập luyện vẫn rất tốt. Nhiều lần về Việt Nam, mặc dù bận công việc riêng, song anh Tuấn vẫn tranh thủ đến võ đường ở Việt Nam để tập thêm. Tôi rất vui mừng trước những tiến bộ rất lớn trong tập luyện của anh Tuấn. Có anh Tuấn đi cùng, tôi rất vui (và cũng đỡ buồn).

Sau hai chặng bay, Warszawa - DoHa; DoHa - Nội Bài, 14h00 ngày hôm nay, 27/6/2019, thầy trò tôi đã về đến sân bay Nội Bài.
Một nhịp sống mới lại bắt đầu trong tôi.
Xin chân thành chia sẻ cùng các bạn.
Hà Nội, ngày 27/06/2019
Võ sư Nguyễn Ngọc Nội
 
Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo