Đôi điều tâm sự về việc chia sẻ những công phu của môn phái

Mấy hôm vừa rồi tôi mới được biết một số chia sẻ của tôi về một số công phu tôi được sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi truyền dạy lại được ai đó cho là tôi nghĩ ra. Trước đây, sau khi tôi biểu diễn trên chương trình Chuyện lạ Việt Nam của VTV đầu năm 2005 và nhất là sau khi tôi mở Võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội Gia Quyền ngày 17/7/2005, tôi còn được biết có những người còn đưa những tin sai lệch còn hơn cả việc cho rằng tôi nghĩ ra các công phu.
Tôi thấy thật buồn, nhưng tôi cũng thông cảm cho họ vì những điều họ không hiểu biết hết.
Tôi có quãng thời gian được sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi truyền dạy cho tôi trong suốt gần một năm 1979, khi đó chỉ có mình tôi thì làm gì có người thứ hai được biết tôi học được những gì. Tôi thấy cũng cảm ơn họ vì qua điều họ viết ra đã như nhắc nhở tôi nên thận trọng hơn khi muốn chia sẻ những công phu của Bản môn. Bởi thực tế không phải ai nhìn vàng mà biết đó là vàng và cũng có những người biết đó là vàng mà không muốn công nhận đó là vàng. Như các cụ xưa đã dạy “Có vàng, vàng chẳng ai phô” và “Ở sao cho vừa lòng người/ Ở rộng người cười, ở hẹp người chê”.
Tôi đã và sẽ luôn luôn tâm huyết đem những điều đã được sư phụ truyền dạy để truyền dạy lại cho các học trò tâm huyết, trung thành của mình, để thầy trò cùng nhau chung tay giữ gìn và phát triển những công phu vô giá của Bản môn mà các Tổ môn phái, Sư tổ Nguyễn Tế Công, sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi đã dày tâm đức truyền lại cho thế hệ sau, trong đó có tôi và nay đến các học trò tâm huyết của tôi.
Tôi xin phép được chia sẻ lại đôi điều tâm sự về quãng thời gian vô cùng quý giá trong quá trình theo học sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi để mọi người cùng hiểu thêm.
Tôi đã gắn cuộc đời mình với con đường Vĩnh Xuân Nội Gia trong suốt gần 50 năm qua, nên biết bao kỷ niệm vô cùng sâu nặng luôn gắn bó trong tôi, bên tôi. Đặc biệt với sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi, Người đã dẫn dắt tôi vào con đường Vĩnh Xuân Nội Gia và truyền dạy cho tôi các công phu vô giá của môn Vĩnh Xuân Nội Gia mà Người đã được Sư tổ Nguyễn Tế Công truyền dạy. Trong thời gian tôi được sư phụ tiếp nhận và truyền dạy, thì thời gian từ sau Tết Kỷ Mùi - 1979, khoảng từ sau tháng 3 - 4 năm 1979 là thời gian vô cùng đặc biệt đối với tôi. Thời kỳ này chỉ còn có 3 người theo tập với sư phụ, tôi, bác sĩ Tuấn ở Bệnh viện Lao Trung ương và 1 người nữ tôi không biết tên, còn mọi người khác đã nghỉ hết. Sau Tết Kỷ Mùi thì người nữ đó cũng nghỉ. Lúc này tôi và anh Tuấn đang được sư phụ dạy Nội công. Tuy nhiên anh Tuấn sau đó phải đi biệt phái sang Lào, nên chỉ còn mình tôi. Sư phụ Trần Thúc Tiển đã cho phép tôi có thể đến tập bất cứ lúc nào mà không phải theo lịch buổi tập như trước. Chính vì thế mà có những buổi tôi đến tập, tôi đã đưa sư phụ lên Bờ Hồ ngồi thở, nghỉ ngơi. Và trong những thời gian ngồi bên Hồ, tôi đã được sư phụ truyền dạy cho nhiều khẩu quyết quan trọng trong hệ thống công phu của môn phái cũng như được nghe nhiều chuyện liên quan đến sư phụ. Đối với tôi, quãng thời gian đó thật hạnh phúc vô cùng vì chỉ có một mình tôi với sư phụ, nên đã được sư phụ hết lòng truyền dạy các công phu, các bí kíp của môn phái, đặc biệt là các công phu, các yếu quyết, bí kíp trong LUYỆN CÔNG. Nhờ có những hiểu biết sâu về quyền thuật qua những năm theo tập môn Thiếu Lâm cùng với những năm tu luyện Yoga, đồng thời với lòng tin, sự quyết tâm cao độ, sự tập trung hết mình, cho nên tôi đã lĩnh hội được rất tốt và rất nhanh những công phu sư phụ truyền cho. Khi thấy tôi tiếp thu nhanh, sư phụ rất vui, liên tục dạy cho tôi những điều mới trong các công phu của Bản môn. Có những buổi tôi còn được sư phụ chỉ dạy xong đầy đủ một bài quyền.
Tuy nhiên do sư phụ bị đột quỵ bất ngờ hồi cuối tháng 1/1980, dẫn đến sư phụ bị hôn mê, không còn được tỉnh cho đến khi mất ngày 07/02/1980, nên sư phụ đã không truyền nốt được cho tôi công phu tập vững 1 chân. Với công phu này, võ sư Quyền Anh Phạm Xuân Nhàn, vô địch hạng cân 57kg thời điểm đó đã không đẩy lùi được sư phụ tôi, dù chạy lấy đà cách mấy mét.
Tôi xin được viết lại để mọi người hiểu thêm (vì trước đây tôi cũng đã chia sẻ): ngoài việc truyền dạy cho tôi trong đó có những điều sư phụ tôi cho biết “điều này bây giờ tôi mới nói ra cho một mình anh biết”, sư phụ tôi còn kể những chuyện về Sư tổ, về quá trình sư phụ tập với Sư tổ, về việc tự tập của sư phụ ở những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời, về việc truyền dạy của sư phụ cho những sư huynh, sư tỷ của tôi và cả một số chuyện trong cuộc đời sư phụ. Tôi vô cùng hạnh phúc khi được sư phụ tin tưởng tuyệt đối.
Trên thực tế trong những năm qua, tôi đã có những bài viết về một số những nội dung tôi chia sẻ lại ở trên. Tôi đã viết về giai đoạn tôi được sư phụ tôi truyền dạy vào năm cuối cùng trong cuộc đời sư phụ, năm 1979, năm mà chỉ còn một mình tôi theo tập với sư phụ; tôi đã có bài viết chia sẻ về những ngày đến với sư phụ khi sư phụ nằm ở Bệnh viện Hai Bà Trưng cạnh ngõ Vạn Kiếp cuối đường Trần Hưng Đạo và đã đau đớn cùng với sư mẫu Lê Thị Lạng, anh Trung, con trai sư phụ, người y tá điều dưỡng khiêng di hài của sư phụ xuống nhà xác; tôi cũng đã chia sẻ bài phát biểu của võ sư Phạm Xuân Nhàn trong buổi ra mắt Võ đường Việt Nam Vĩnh Xuân Nội Gia Quyền 17/7/2005…
Như những điều tôi đã viết ra ở trên: những chia sẻ chung qua những bài viết dù chỉ là một phần rất nhỏ những điều sư phụ tôi đã dạy tôi, đều là những điều sư phụ truyền dạy khi đó chỉ có một mình tôi. Tôi chỉ có thể truyền dạy lại toàn bộ những gì sư phụ tôi đã truyền dạy cho tôi cho các học trò nối nghiệp của tôi mà thôi. Và thực tế có nhiều công phu tôi chỉ dạy cho nội đồ, không để bên ngoài được biết. Tôi nghĩ mọi người chắc sẽ thông cảm vì đó là môn quy, và đó là những điều sư phụ tôi dặn lại mà tôi phải tuân thủ. Đã từ lâu và cho đến hiện nay, nhiều người muốn tôi công bố đầy đủ những video về những công phu của môn phái, nhưng tôi không thể làm được. Những gì có thể được, tôi đã làm rất chu đáo.
Tôi xin có đôi điều tâm sự thêm với mọi người. Hy vọng mọi người lượng thứ cho những điều tôi làm được, chưa làm được và không làm được.
————-
ĐÔI ĐIỀU XIN ĐƯỢC BỔ SUNG:
Tôi mới nhận được một câu hỏi của một bạn hỏi tôi về việc sư phụ tôi truyền dạy Nội công Vĩnh Xuân Nội Gia cho các học trò khác của sư phụ, tức là các sư huynh, sư tỷ của tôi. Tôi nghĩ điều này có thể chia sẻ chung được, nên xin phép được bổ sung vào bài viết:
+ Năm 1976, sư phụ tôi truyền dạy Nội công cho sư tỷ Nguyễn Bích Vân.
+ Cuối năm 1977, đầu năm 1978 sư phụ tôi truyền dạy Nội công cho các sư huynh: anh Nguyễn Mạnh Nhâm, anh Nguyễn Văn Lễ, anh Nguyễn Xuân Thi và anh Trần Lê Hoài Ngọc (con trai của sư phụ),
+ Cuối năm 1978, đầu năm 1979 sư phụ tôi truyền dạy Nội công cho tôi và anh Tuấn. Nhưng do anh Tuấn phải đi công tác biệt phái sang Lào, cho nên còn một mình tôi. Tôi là học trò út, học trò cuối cùng trong cuộc đời truyền dạy Vĩnh Xuân Nội Gia của sư phụ tôi trên mọi phương diện.
Chân thành cảm ơn mọi người đã quan tâm, ủng hộ, giúp đỡ và đọc những chia sẻ của tôi.
Hà Nội ngày 08/9/2025
Võ sư Trưởng VĐ VNVXNGQ
Nguyễn Ngọc Nội
Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo