Một vài suy nghĩ trong quá trình ngồi đợi đổi chuyến bay để trở về Việt Nam ở sân bay Dubai

Hôm nay, 26/5/2024, vừa đúng 2 tháng tôi ở với quê hương thứ hai của tôi, đất nước Ba Lan thân yêu, tôi lại trở về Việt Nam, nơi chốn nhau, cắt rốn của mình. Đã lâu rồi, lần này tôi mới lại sang Ba Lan ngắn ngày. Ngoài công việc truyền dạy đã có những võ sư ở Võ đường đủ khả năng thay tôi hướng dẫn các huynh đệ của mình, cũng có những công việc tôi trực tiếp truyền dạy song cũng phải tạm dừng để các anh em có thời gian tự luyện và hoàn thiện công phu, đồng thời tôi cũng phải trở về tiếp tục việc truyền dạy ở Việt Nam.
Tình nghĩa thầy trò trải qua những năm tháng gắn bó bên nhau tập luyện, đã luôn để cho tôi những bùi ngùi khi phải chia tay.
Có hay chăng sự say mê Truyện Kiều, rồi yêu thích nhạc Trịnh, đã vận vào tôi, đã để trong cuộc sống của tôi, bên cạnh những niềm hạnh phúc thật quá lớn lao, tôi luôn có những nỗi buồn thật sâu lắng, luôn phải chịu những cảnh chia tay đầy lưu luyến, luôn phải chờ đợi, chờ đợi ngày trở lại.
Đúng như là
“Ngày vui ngắn chẳng đầy gang,
Trông ra ác đã lặn gương non đoài” (Truyện Kiều ). Để rồi “Trong khi ta về lại nhớ ta đi” với “Bao nhiêu năm” “Trên hai vai” có “đôi vầng Nhật Nguyệt, rọi suốt” thời gian đi - về trong quãng đời qua của tôi (trích lời bài “Một cõi đi về” của Trịnh Công Sơn).
Tôi viết những dòng này trong thời gian transit ở sân bay Dubai. Các bạn biết rồi đấy: NGỒI CHỜ… Trong mấy chục lần bay đi bay lại giữa Việt Nam và Ba Lan, luôn phải transit mấy tiếng đồng hồ. Và rồi lại liên tục chờ ngày trở lại Ba Lan, chờ ngày trở về Việt Nam…
Song tất cả mọi sự chờ đợi nói trên không là gì so với niềm hạnh phúc thật quá lớn lao tôi đã có được. Tôi đã làm được và sẽ còn phải phấn đấu tiếp tục làm thật tốt, thật trọn vẹn lời Thề Nguyện trước Hương linh các Tổ trong môn phái, trước Hương linh Sư tổ Nguyễn Tế Công, trước Hương linh sư phụ tôi, cố võ sư Trần Thúc Tiển. Tôi đã truyền dạy được cho mấy chục học trò của tôi trở thành các võ sư kế nghiệp tôi trên con đường Vĩnh Xuân Nội Gia. Tôi tin tưởng sau này các học trò của tôi sẽ phát triển môn phái rộng ra các nơi, giúp môn phái phát triển toàn diện và trường tồn mãi mãi. Thầy trò chúng tôi sẽ phấn đấu hết mình trên con đường Vĩnh Xuân Nội Gia để làm ấm lòng các Tổ trong môn phái, ấm lòng Sư tổ Nguyễn Tế Công, ấm lòng sư phụ Trần Thúc Tiển của tôi nơi suối vàng.
Xin được chia sẻ với mọi người những suy nghĩ trong tôi trong quá trình ngồi đợi đổi chuyến bay để trở về Việt Nam ở sân bay Dubai.
Rất cảm ơn sự đồng cảm của mọi người.

 

Dubai 00h59 ngày 27/5/2024
Nguyễn Ngọc Nội
Bài viết
Chủ đề
Hình ảnh
Video

Sách đã phát hành

VÕ ĐƯỜNG

Thông báo